Đêm trăng lạnh lẽo phủ đầy sương
Nghẹo cổ nhìn qua vắng đoạn đường
Tự trách bên nàng không quyến luyến
Giờ ngồi khổ lụy mối tình vương
Sương rơi vạt áo lòng thêm lạnh
Rượu cạn từng chum tỉnh dị thường
Kết bái cùng nàng say mộng mị
Tỉnh rồi mộng đẹp hóa bi thương.
Nghẹo cổ nhìn qua vắng đoạn đường
Tự trách bên nàng không quyến luyến
Giờ ngồi khổ lụy mối tình vương
Sương rơi vạt áo lòng thêm lạnh
Rượu cạn từng chum tỉnh dị thường
Kết bái cùng nàng say mộng mị
Tỉnh rồi mộng đẹp hóa bi thương.